Chú mèo đi hia

Truyện cổ tích thế giới

CHÚ MÈO ĐI HIA

Có bác thợ xay nọ, trong nhà có được ba đứa con trai, và gia tài của bác thì có được ba thứ đó là: một chiếc cối xay gió, còn một con lừa cùng một con mèo nữa. Ba đứa con trai của bác thì có nhiệm vụ xay bột, con lừa thì đảm nhiệm vụ đi lấy ngũ cốc để về xay rồi lại chở bột xay đi, và con mèo tất nhiên làm công việc bắt lũ chuột rồi.

Vào ngày kia, bác thợ xay đột nhiên qua đời, và ba người con trai của bác liền chia nhau khối tài sản của cha mình để lại: người anh cả thì lấy đi chiếc cối xay gió, còn người anh hai thì lại chọn lấy con lừa, và người em út thì đành phải nhận con mèo, bởi vì gia tài của nhà họ cũng chỉ có những thứ ấy mà thôi.

Cậu em út cảm thấy vô cùng buồn rầu bèn ngồi một chỗ mà lẩm bẩm:

– Chia gia tài thì mình phải nhận phần tệ nhất trong nhà. Anh cả còn có thể làm nghề xay bột, còn anh hai vẫn còn được con lừa để cưỡi, nhưng còn mình thì, mình lấy con mèo kia thì làm ăn được gì chứ? May ra đem nó đi lột da thì làm được một đôi găng lông, và thế là hết sạch chỗ gia tài mình được hưởng rồi.

Sau khi nghe được đầu đuôi mọi chuyện mà chủ của mình đang lo lắng, con mèo liền bảo:

– Thưa cậu, cậu hãy nghe tôi này, cậu không nên giết tôi để làm lấy đôi găng tay tồi ấy làm gì cả. Bây giờ cậu hãy thuê thợ để làm cho tôi đôi hia, tôi sẽ đeo hia đi dạo phố, khi đó tất cả mọi người chắc chắn sẽ lưu ý tôi, và rồi cậu sẽ được nở mày nở mặt và ăn nên làm ra ngay thôi.

Cậu con trai út của bác thợ xay vô cùng ngạc nhiên khi nghe những điều mèo nói. Vừa đúng lúc có một người thợ giày đang đi ngang qua đó, anh liền gọi người đó vào và thuê làm một đôi hia cho mèo. Đôi hia rất nhanh được hoàn thành, mèo đeo hia vào chân, sau đó đổ đầy lúa mạch vào trong một chiếc bao, rồi buộc chặt lại miệng bao tránh để lúa mạch bên trong vương ra ngoài. Chuẩn bị xong xuôi mèo ta quẩy luôn bao lên trên vai, và nó cứ bước đi ra cửa, mà đi bằng hai chân hệt như con người hẳn noi.

Nhà vua trị vì lúc bấy giờ là một người rất thích ăn thịt chim đa đa. Tuy nhiên lúc bấy giờ chim đa đa cũng trở nên quý hiếm hơn rất nhiều, cũng hầu như không còn người nào còn có thể săn bắt được chúng nữa. Khắp cả khu rừng thì đâu đâu cũng toàn là chim đa đa sinh sống, nhưng bởi vì loài chim này quá nhát, chỉ thấy hơi động một chút là chúng bay đi ngay, bởi thế mà đám thợ săn không cách nào tới gần đám chim đa đa mà săn bắn chúng được.

Khi mèo ta nghe được những chuyện đó thì lập tức nghĩ cách để bắt được đám chim đa đa kia. Khi vào rừng, mèo đem cởi nút thắt ở bao ra, rồi rắc ít lúa mạch ra xung quanh và giấu những bẫy dây lẫn ở trong cỏ, còn mèo thì lại ẩn nấp ở trong một bụi rậm ngay gần đó để nằm rình mồi. Chỉ một lát sau đã có mấy con chim đa đa xà xuống để ăn lúa mạch. Khi đã ăn hết chỗ lúa mạch vương mãi ở chung quanh thì liền lần theo vào trong bao để ăn tiếp. Đợi cho đến khi khá đông chim đa đa cùng chui vào trong bao ăn lúa mạch thì mèo lập tức nhảy ra, túm lại miệng bao rồi vác cả bao chim lên trên vai, mèo ta cứ nhằm thẳng hướng tới hoàng cung mà đi.

Khi nhìn thấy mèo cùng một cái bao thì đám lính canh liền hô lên:

– Đứng lại ngay! Đi đâu, nói?

Mèo cũng đứng lại mà đáp vô cùng ngắn gọn rằng:

– Tôi muốn vào trong để gặp nhà vua.

– Con mèo này có bị điên không thế? Đời thuở nào mà một con mèo lại dám đòi vào gặp mặt nhà vua hả?

Nhưng một tên lính canh khác lại xen ngang mà nói:

– Thì cứ để nó vào xem sao. Nhà vua dạo này thường buồn phiền, biết đâu được khi thấy con mèo này làm trò hừ hừ hoặc nhảy nhót gì đó lố lăng lại làm cho hoàng thượng cảm thấy khuây khỏa hơn thì sao?

Mèo qua được ải lính canh mà tiến thẳng vào đại điện trong cung. Khi đến trước mặt nhà vua thì mèo ta liền dừng lại, nó đứng thẳng hai chân sau rồi gập người để cúi chào vị vua kia, nó nói:

– Muôn tâu bệ hạ cao quý, chủ nhân của tôi là ngài bá tước… – Nó bịa ra cái tên cao quý thật dài rồi nói tiếp – trân trọng được gửi tới cho hoàng thượng những lời chúc sức khỏe tốt đẹp nhất, và kính xin được dâng lên cho người số chim đa đa mà ngài bá tước mới vừa bẫy được.

Mèo dâng lên cho nhà vua toàn bộ số chim đa đa mình vừa bắt được khi nãy. Những con chim này con nào con nấy đều béo trong khiến nhà vua cảm thấy vô cùng hài lòng. Vì quá vui mừng nên nhà vua lập tức truyền lệnh xuống mở cửa nhà kho và cho phép mèo được lấy vàng bạc vào bao số lượng tùy thích.

Nhà vua cũng phán rằng:

– Ngươi hãy nhớ đem số vàng ấy về giao cho chủ nhân của mình, hãy nói rằng rất đa tạ vì bá tước đã tặng ta món quà kia.

Trong lúc ấy thì cậu con trai út của bác thợ xay lại vô cùng rầu rĩ ngồi ôm đầu bên cửa sổ suy nghĩ đủ chuyện. Bởi vì anh có bao nhiêu tiền bao nhiêu của đều đem đổ hết ra để mua hia cho mèo rồi, nhưng lại chẳng biết được nó có làm ăn được gì không? Vào lúc anh ta buồn rầu nhất thì mèo trở lại, nó đặt cái bao đang vác xuống nền nhà, rồi cởi cái nút thắt, sau đó thì trút hết số vàng ở trong bao ra trước mặt người chủ của mình và nói rằng:

READ:  Sự tích hoa cẩm chướng

– Cậu chủ, cái này chính là chút ít tiền để bù lại số tiền cậu đã bỏ ra để mua đôi hia này cho tôi. Và nhà vua đã gửi lời chào hỏi cũng như đa tạ với cậu nữa.

Vì quá vui sướng khi nhìn thấy số gia tài mà mèo đem về nên anh ta cũng chẳng để ý tới những lời mèo nói, cũng chẳng quan tâm xem chuyện xảy ra như thế nào. Sau đó mèo mới từ từ tháo đôi hia của mình ra, kể lại cho chủ nhân của mình nghe đầu đuôi câu chuyện. Mèo lại bảo:

– Bây giờ cậu chủ cũng đã có đủ tiền, nhưng không thể chỉ có từng ấy thôi. Sáng ngày mai tôi sẽ lại xỏ đôi hia kia vào, và cậu sẽ còn được giàu có hơn lúc này rất nhiều. Tôi đã nói với nhà vua rằng cậu chính là một bá tước đấy.

Sáng ngày hôm sau, như lời mèo đã nói, nó xỏ đôi hia vào chân và bắt đầu đi săn, rồi nó lại đem tới tặng cho nhà vua những bao đầy những con chim đa đa béo tròn. Và mọi việc diễn ra vô cùng suôn sẻ như thế, mỗi ngày mèo sẽ đều đặn đem chim đa đa tới để dâng cho nhà vua, rồi lại đem về nhà cho cậu con trai út của bác thợ xay những bao đầy vàng. Hơn nữa mèo ta còn rất được vua yêu quý, nhà vua còn coi nó như một cận thần đáng tin cậy của mình, vì vậy nó ra vào cung đều không bị lính canh tra hỏi điều gì, nó cứ tha hồ mà tung tăng ở trong cung dạo chơi.

Vào một ngày nọ, khi mèo đang nằm sưởi ấm ở trong bếp của nhà vua thì nghe thấy một người đánh xe đang đi cũng không quên nguyền rủa liên tục:

– Mình cầu cho nhà vua và công chúa kia bị đao phủ chặt đầu đi cho rồi! Bây giờ mình thì đang muốn được ra quán nhậu cùng mọi người chơi bài thỏa trí, nhưng lại bị gọi về đánh xe đưa bọn họ ta bờ hồ để dạo chơi ngắm cảnh.

Mèo nghe được hết câu chuyện của người đánh xe, liền rón rén chạy nhanh về nhà bảo với chủ nhân của nó:

– Cậu chủ ơi, nếu như cậu thực sự muốn mình trở thành một bá tước, trở nên thật giàu có thì cậu mau theo tôi ra ngoài bờ hồ, sau đó hãy nhảy xuống hồ mà tắm.

Cậu con trai út của bác thợ xay nghe mèo nói cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả, nhưng cũng chẳng nói điều gì, chỉ lẳng lặng đi theo mèo tới bờ hồ, sau đó thì cởi sạch quần áo và nhảy cái ùm xuống dưới nước. Mèo lại đem hết đống quần áo của anh ta giấu đi thật kĩ. Khi nó vừa giấu xong đống quần áo đấy thì cũng vừa lúc nhà vua đem theo nàng công chúa đến. Mèo lập tức mở miệng la lối om sòm, nghe tiếng nó vô cùng khẩn trương và thảm thiết không tả nổi:

– Giời ơi là giời! Muôn tâu bệ hạ, chẳng là ngài bá tước chủ nhân của tôi vừa mới xuống tắm ở hồ này, bỗng nhiên xuất hiện một tên cướp, tên đó đã đánh cắp mọi đồ đạc cùng quần áo trên bờ. Và giờ thì làm sao mà chủ nhân của tôi có thể lên được cơ chứ? Nếu như cứ ngâm lâu dưới nước như vậy thì ngài ấy sẽ bị cảm lạnh đến chết mất!

Khi nghe thấy mèo kêu gào thì nhà vua lập tức cho xe dừng lại, rồi lệnh cho một trong số những cận thần của mình trở lại cung để lấy một bộ đồ của nhà vua và đem tới. Ngài “Bá Tước” đem bộ quần áo vô cùng lộng lẫy kia mặc vào người. Nhà vua thì vẫn luôn nghĩ rằng người này chính là vị bá tước luôn luôn bẫy chim đa đa và tặng cho mình nên biệt đãi vô cùng chu đáo, còn mời bá tước lên cùng xe với mình. Nói tới nàng công chúa kia thì nàng cũng chẳng tìm ra lí do để mình cảm thấy khó chịu, bởi vì vị bá tước này vừa trẻ, vừa đẹp trai, hơn nữa nàng còn thấy vị bá tước này là một người vô cùng dễ thương nữa.

Mèo liền đi ở phía trước đoàn xe, khi tới một cánh đồng vô cùng mênh mông rộng lớn, nơi đó phải có khoảng hơn trăm người đang chăm chỉ phát cỏ. Mèo liền tới hỏi họ:

– Này các bác nông ơi, cánh đồng này là của ai đấy?

– Là của thầy phù thủy nhiều tà thuật đấy.

Nghe xong mèo lại dặn họ rằng:

– Mấy bác hãy nghe tôi nói: Xe ngựa của nhà vua đang đi tới vùng này rồi. Nếu như nhà vua có hỏi các bác cánh đồng này là của ai, các bác nhớ phải trả lời rằng nó là của ngài bá tước! Nếu như mọi người không trả lời đúng như những gì tôi bảo thì chắc chắn tất cả mọi người đều sẽ bị đánh cho tới chết ngay tại đây đấy.

Và mèo lại tiếp tục đi qua cánh đồng cỏ, nó đi đến một cánh đồng trồng lúa mạch lớn, cánh đồng bạt ngàn tới tận nơi chân trời. Chắc phải có tới hơn hai trăm người đang gặt lúa. Mèo liền hỏi:

– Này các bác thợ gặt ơi, đồng lúa này là của ai đấy?

– Là của thầy phù thủy nhiều tà thuật đấy.

– Mấy bác hãy nghe tôi nói: Xe ngựa của nhà vua đang đi tới vùng này rồi. Nếu như nhà vua có hỏi các bác ruộng lúa mạch này là của ai, các bác nhớ phải trả lời rằng nó là của ngài bá tước! Nếu như mọi người không trả lời đúng như những gì tôi bảo thì chắc chắn tất cả mọi người đều sẽ bị đánh cho tới chết ngay tại đây đấy.

Và cuối cùng thì mèo lại đi tới một khu rừng vô cùng rộng rãi, bao la và đẹp đẽ, nơi đó có hơn ba trăm người tiều phu đang đốn củi, những cây sồi họ đốn phải to đến mấy người ôm mới hết. Họ đang chăm chỉ xẻ gỗ ở đó. Mèo liền tới và hỏi:

READ:  Bác Hildebrand già cả

– Này các bác tiều phu ơi, khu rừng này là của ai đấy?

– Là của thầy phù thủy nhiều tà thuật đấy.

– Mấy bác hãy nghe tôi nói: Xe ngựa của nhà vua đang đi tới vùng này rồi. Nếu như nhà vua có hỏi các bác khu rừng này là của ai, các bác nhớ phải trả lời rằng nó là của ngài bá tước! Nếu như mọi người không trả lời đúng như những gì tôi bảo thì chắc chắn tất cả mọi người đều sẽ bị đánh cho tới chết ngay tại đây đấy.

Và mèo lại tiếp tục đi tiếp. Nhìn thấy mèo dáng đi vô cùng kỳ dị, lại còn đi thư thái hệt như con người, chân còn đi hia thì tất cả mọi người đều nhìn theo nó với một vẻ kính nể và sợ hãi vô cùng. Chỉ đi thêm một lát nữa thì mèo đã tới được lâu đài nơi thầy phù thủy lắm tà thuật đang ở. Mèo ta bước tới trước mặt thầy phù thủy một cách hiên ngang. Khi thầy phù thủy nhìn đến mèo thì ánh mắt tràn đầy khinh bỉ, ông ta hỏi mèo tới đây là muốn điều gì. Mèo trước tiên vái chào ông ta, sau đó mới thưa:

– Bởi vì tôi nghe người ta đồn rằng ông có khả năng tùy hứng mà biến mình thành bất cứ con vật gì ông muốn. Có thể biến thành chó, có thể biến thành cáo, thậm chí có thể biến thành chó sói nữa, những chuyện đó thì tôi đây có thể tin được hết. Nhưng tôi càng tin chắc rằng ông không thể nào mà biến được thành một con voi to lớn được phải không? Vì vậy tôi mới tự mình đến đây để có thể chính mắt nhìn thấy sự thật xem có phải là như thế không.

Thầy phù thủy nghe mèo trình bày xong thì dương dương tự đắc mà nói rằng:

– Tưởng chuyện gì chứ việc đó với ta cũng chỉ là chút việc vặt mà thôi.

Chỉ trong nháy mắt thì thầy phù thủy lập tức biến thành một con voi vô cùng to lớn. Mèo lại nói:

– Như vậy đúng thật là đáng nể lắm đấy, nhưng liệu ông có thể biến thành một con sư tử dũng mãnh được không vậy?

– Đó cũng chỉ là việc vặt có chi đáng nói đâu!

Nói đoạn thì xuất hiện ngay trước mắt mèo chính là một con sư tử vô cùng oai vệ. Và mèo lại làm bộ như sợ hãi lắm mà kêu:

– Quả nhiên chuyện như thế này tôi chưa từng được nghe qua, cũng chưa từng được nhìn thấy tận mắt! Kể cả là ngay trong giấc mơ tôi cũng chưa từng được thấy điều đó. Tuy nhiên nếu như ông có thể biến thành mấy con vật nhỏ bé như kiểu chuột nhắt ấy thì mới gọi là tài thánh được. Và chắc chắn là ông sẽ tài ba vượt xa cả những thầy phù thủy khác ở trên đời rồi, nhưng là chuyện biến mình thành một con chuột nhắt chắc chắn không ai là làm được đâu.

Vì nghe thấy mèo nói những lời phỉnh rất bùi tai nên thầy phù thủy thấy thích chí lắm, ông ta lập tức đáp:

– Ôi cha cha, này anh bạn mèo mến yêu ơi, ngay cả chuyện đó ta đây cũng có thể làm được đấy.

Ngay tức thì một con chuột nhắt xuất hiện và chạy nhảy tung tăng trong buồng. Và mèo ta theo ngay ở phía sau, nó nhanh như cắt, lập tức vồ lấy con chuột nhắt rồi cho vào mồm nhai ngấu nhai nghiến hết sạch.

Xe ngựa đem theo nhà vua, bá tước cùng nàng công chúa đi dạo, khi tới một cánh đồng cỏ vô cùng mênh mông thì nhà vua liền hỏi:

– Cánh đồng này là của ai thế?

– Muôn tâu bệ hạ, cánh đồng này là của ngài bá tước ạ!

Tất cả mọi người làm việc ở chỗ đồng cỏ đều đồng thanh đáp thật to đúng theo lời dặn của mèo. Nghe vậy thì nhà vua lập tức nhìn sang bá tước và bảo:

– Ngài bá tước à, ngài có được một vùng đất rất đẹp đó!

Và đoàn xe lại tiếp tục chạy qua cánh đồng cỏ, tới nơi cánh đồng trồng lúa mạch rộng bát ngát kia. Nhà vua lại hỏi:

– Các ngươi hãy cho ta biết ruộng lúa này là của ai vậy?

– Muôn tâu bệ hạ, ruộng lúa này là của ngài bá tước ạ!

– Ái chà chà, ngài bá tước! Ngài vừa có đất tốt lại còn rộng bát ngát bao la nữa chứ!

Khi xe chạy tới khu rừng gỗ sồi, nhà vua liền hỏi:

– Rừng nơi này là của ai thế mấy ngươi?

– Muôn tâu bệ hạ, khu rừng này là của ngài bá tước ạ!

Theo bánh xe chạy thì sự ngạc nhiên của nhà vua cũng tăng theo. Nhà vau liền nhìn tới bá tước mà bảo rằng:

– Ngài bá tước ạ, chắc chắn là ngài rất giàu có nhỉ? Ta cũng chưa chắc có được khu rừng vừa rộng, vừa đẹp lại bao la như vậy đâu.

Và đoàn xe lại tiếp tục chạy tới hướng lâu đài, ở đó mèo đã đứng sẵn nơi cầu thang để đợi. Khi chiếc xe ngựa vừa dừng lại thì mèo lập tức nhảy xuống, chạy ra để mở cửa và thưa:

– Muôn tâu bệ hạ, hiện tại bệ hạ đang tới khu lâu đài thuộc sở hữu của ngài bá tước chủ nhân của tôi rồi. Đó chính là điều vinh hạnh cả đời này cho chủ nhân của tôi đấy ạ!

Nhà vua bước xuống xe và vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy trước mắt là một tòa lâu đài vô cùng lộng lẫy, tòa lâu đài này còn to lớn và đẹp đẽ hơn cả hoàng cung của vua nữa. Ngài bá tước lập tức dẫn theo công chúa đến phòng tiếp tân, đó là một căn phòng vô cùng sáng loáng, nó óng ánh bởi những vàng ngọc cùng châu báu. Sau đó thì nàng công chúa cùng đính hôn cùng ngài bá tước. Khi nhà vua băng hà thì bá tước được nối ngôi, và phong cho chú mèo đi hia trở thành tể tướng của mình.