Những bài văn hay lớp 5 tả tấm bản đồ đất nước Việt Nam

Trong mỗi người Việt đều có lòng tự hào mang trong mình dòng máu lạc hồng, tự hào về các bậc cha anh đã chiến đấu giữ vững và mở mang bờ còi cho tấm bản đồ Việt Nam hình chữ S. Để thêm yêu quê hương, đất nước, con người các bạn học sinh lớp 5 được giao làm các bài tập làm văn trong đó có bài văn yêu cầu tả lại tấm bản đồ Việt Nam. Dưới đây là một số bài văn hay để các bạn tham khảo viết bài.

bản đồ bản Việt Nam

Bài số một

Góc học tập của em tuy hẹp nhưng xinh xắn, thoáng mát nhờ ba em đã sắp xếp rất gọn gàng và đẹp mắt. Ở các góc tường, ba tự tay trang trí hình ảnh hài hoà. Nổi bật nhất là tấm bản đồ Việt Nam được treo sát tường phía trái bàn học.

Tấm bản đồ hình chữ nhật, dài tám mươi xăng-ti-mét, rộng sáu mươi xăng-ti-mét. Bản đồ được in bằng màu mực bóng trên giấy dày láng mịn. Nó được ép nhựa, căng trong khung nhôm cẩn thận. Dây treo bản đồ làm bằng sợi tổng hợp, móc bản đồ lên cái đinh mũ, tạo thành một tam giác cân xinh xắn.

Lãnh thổ Việt Nam màu đỏ, hình cong như chữ s, nổi bật trên nền xanh nước biển của vùng Biển Đông. Trên vùng biển Quảng Ninh -Hải Phòng là các đảo lớn nhỏ trung Vịnh Hạ Long, đảo Cát Bà, Cái Bầu… Phía biển Đà Nẵng là quần đảo Hoàng Sa (Việt Nam), vùng biển Khánh Hoà có quần đảo Trường Sa (Việt Nam). Đảo Phú Quốc giàu và đẹp ở cực nam lãnh thổ nhỏ bằng hộp diêm nom thật dễ thương. Ngay sát cạnh đó, vịnh Thái Lan với đường bờ biển lồi lõm, nhấp nhô. Phía Bắc Việt Nam giáp Trung Quốc. Biểu tượng đường biên giới trên bản đồ là những đường in đen, hình chữ I, nằm ngang ở phía Bắc, phân ranh rõ rệt Việt Nam với các tỉnh Trung Quốc. Phía Tây Việt Nam là hai nước anh em Lào và Cam-pu-chia. Vùng Biển Hồ của nước Cam-pu-chia được vẽ trên bản đồ với dòng sông Cửu Long rẽ hai nhánh lớn là sông Tiền Giang và sông Hậu Giang, chảy vào lãnh thổ Việt Nam. Tất cả con sông trên bản đồ đều được tô màu xanh lá cây đậm. Dọc theo sườn Tây lãnh thổ Tổ quốc, dãy Trường Sơn trùng điệp được tô màu nâu đậm. Vùng núi phía Bắc với đỉnh Phan-xi-păng của dãy Hoàng Liên Sơn được ghi chú bằng một hình tam giác ghi rõ độ cao. Kế đó, uốn lượn từ biên giới phía bắc, đi vào Việt Nam là dòng Hồng Hà với đồng bằng sông Hồng. Thủ đô Hà Nội nổi bật ngôi sao màu đỏ với lá cờ Việt Nam. Các thành phố lớn được đánh dấu bằng một chấm tròn. Em nhìn thấy thành phố thân yêu của mình: Thành phố Hồ Chí Minh cạnh con sông Bến Nghé, cảng Nhà Rồng. Màu sắc bản đồ nổi bật, rõ ràng từng nét gập ghềnh, lô nhô, lồi lõm của bờ biển duyên hải miền Trung. Việt Nam với sông ngòi và đồng bằng được ghi chú rõ ràng. Góc trái bản đồ, khung ghi phần chú thích các kí hiệu trên bản đồ, tỉ lệ xích của bản đồ rộng độ hai bàn tay em. Đọc bảng chú thích, em hiểuđược mọi kí hiệu hình vẽ trên bản đồ và thuộc ngay bài địa lí: Thiên nhiên Việt Nam. Ba em khi treo tấm bản đồ lên tường nói vui rằng: “Con sẽ học thuộc bài Địa lí nhanh hơn. Khi nào đủ tiền, cha con mình đi du lịch từ ải Nam Quan đến biển Cà Mau.”.

Hằng ngày, ngồi học cạnh tấm bản đồ, em thêm yêu đất nước Việt Nam. Mỗi một ghi chú địa danh trên bản đồ như một nơi hấp dẫn ngọt ngào, hứa nẹn một kì du lịch thú vị. Em sẽ cố gắng học giỏi để công hiến sức mình cho đất nước và có thể đi khắp mọi nơi trên đất mẹ.. Tấm bản đồ dường như trở thành Mẹ Tổ quốc thiêng liêng nhắc nhở em phải học tốt để vươn đến một tương lai sáng rạng.

Bài số hai

Mỗi ngày đến trường là một niềm vui , em tung tăng cắp sách tới trường, tới lớp, được gặp bạn bè, thầy cô … Trong lớp có rất nhiều đồ vật như: bảng đen, chiếc đồng hồ treo tường… nhưng đồ vật em thích nhất trong lớp đó là tấm bản đồ Việt Nam.

Bản đồ cao khoảng hơn một mét và rộng bằng một cánh tay của em. Bên ngoài, nó được bọc một tấm ni lông mỏng để giữ bản đồ sạch hơn. Đối với mọi người, có lẽ cái bản dồ này rất xấu và cũ kĩ nhưng đối với em thì chiếc bản đồ này là vật vô giá không có đồ vật nào trong lớp sánh bằng.

Bản đồ có dạng hình chữ nhật, khung của nó được làm bằng nhựa. Bốn rìa ngoài được các nhà thiết kế làm thành những thanh nhựa màu đen rất chắc chắn. Giữa các thanh nhựa đó có kẽ những đường viền thẳng băng màu trắng và xanh trông rất đẹp. Bản đồ được đặt chễm chệ trên tường nhờ mấy chiếc đinh này được bẻ cong lại để giữ bản đồ đứng yên trên tường mà không bị ngã đè lên học sinh. Ở giữa khung, người ta lồng vào đó một tấm giấy có vẽ bản đồ thu nhỏ rồi dán keo để nó dính chặt. Dưới bản đồ có phần chú thích giúp chúng em dễ tìm hiểu về đất nước Việt Nam thân yêu của mình. Mình đố các bạn có biết nước Việt Nam mình có hình gì nào không? À, hình chữ S đấy các bạn ạ? Bên phải được sơn một màu xanh dương rất rộng có đề chữ “Biển Đông”. Phía trên bản đồ đó là vị trí của nước Trung Quốc, một đất nướcrất nhiều dân số. Còn phía bêntrái là các nước láng giềng của Việt Nam như: Lào, Campuchia, Thái Lan…. Ôi trông nó thật hấp dẫn làm sao! Vào tiết địa lí cô hay cho chúng em xác định các vị trí của bài học trên bản đồ. Lúc nào lên bảng em cũng được cô khen là giỏivì luônxác định đúng vị trí của nó. Bản đồ này là một người thành viênrất có ích của lớp Năm A chúng em. Nó luônnhắc nhở chúng em học tập thật tốt để xây dựng đất nước Việt Nam ngày càng giàu đẹp thêm. Em sẽ siêng năng giữ gìn nó để bản đồ không bị rách và lau chùi nó mỗingày để bản đồ luôn không bị bám bụi.

Em rất yêu quý và thích tấm bản đồ này. Em xem nó như một đồ vật gần gũi với em khi ở lớp. Dù còn mấy tháng nữa em sẽ rời xa ngôi trườngđể đến một ngôi trường mới. Em tự hứa với lòng sẽ cố gắng học thật tốt để sao này lớn lên sẽ là nhà thiết kế những đồ vật ngộ nghĩnh dễ thương làm cho cuộc sống đẹp hơn .

Bài số ba

Hồi đầu năm học, không biết ai đã gửi tặng mẹ tấm bản đồ Việt Nam. Mẹ cho em trang trí phòng học của mình. Vị trí mà em chọn treo tấm bản đồ lên đó ngay cạnh cửa sổ kê bàn học. Những lúc học bài xong, em thường ngước lên bản đồ tìm cái địa danh mà bố bảo là nơi chôn nhau cắt rốn của bố…

Tấm bản đồ được bố thuê thợ đóng khung và lồng vào trong một tấm mi ca nên dễ lau chùi bụi bặm mà không làm cho nó bị trầy xước. Kích thước tấm bản đồ cũng xấp xỉ bằng tấm lịch cỡ lớn. Chiều ngang độ năm mươi phân, chiều dài độ bảy mươi phân. Tấm bản đồ không chỉ vẽ hình dáng của đất nước Việt Nam mà còn vè đường biên giới liên quan đến Lào, Cam-pu-chia, Trung Quốc. Đất nước Việt Nam được hiện lênrất rõ nhờ vạch biên giới được in bằng màu mực đen đứt đoạn. Đúng là nó giống hệt chữ “S’Y mềm mại và duyên dáng. Các màu sắc được dùng trên tấm bản đồ phù hợp với việc phân bố địa hình trên cả nước. Những vùng xanh đậm kéo dài mãi từ cao nguyên Đồng Văn chạy dọc theo biên giới Việt –Lào cho đến tận cực Nam Trung Bộ, đó chính là dãy Trường Sơn hùng vĩ. Đồng bằng Bắc bộ, ven biển miền Trung và đồng bằng Nam Bộ được tô bằng màu xanh nhàn nhạt và hình những cây lúa. Biển Đông vùng “biển bạc” của Tổ quốc thì được tô màu xanh da trời rồi đậm dần ra ngoài khơi nơi có đảo Hoàng Sa và Trường Sa.

Ở trung tâm khu vực phía Bắc nơi có đánh một vòng tròn to bằng nắp chai nước suối, ở giữa là ngôi sao năm cánh màu đỏ, đó chính là trái tim của Tổ quốc –Thủ đô Hà Nội thân yêu của chúng ta. Ở đó có quảng trường Ba Đình lịch sử, nơi Bác Hồ kính yêu đã đọc bản tuyên ngôn độc lập khai sinh nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Và bây giờ là nơi Bác đang nằm yên nghĩ ở đó. Các thành phố lớn như Hải Phòng, Thanh Hóa, Vinh, Huế, Đà Nẵng và Thành phố Hồ Chí Minh được khoanh bằng những vòng tròn nhỏ hơn. Các thủ phủ củacác tỉnh trong cả nước đều được ghi rõ lên tấm bản đồ. Chỉ cần lướt qua trên mặt bản đồ em có thể nhận ra địa danh của những vùng cần tìm. Hôm ngồi cùng với bố xem bản đồ, bố hỏi: “Con thử tìm trên tấm bản đồ này, quê hương mình ở đâu?”. Em trả lời cho bố ngay: “Cái chỗ eo nhất trên tấm bản đồ đó bố! Chỗ mà có chữ Đồng Hới ạ”. Bố nhìn em rồi nói: “U, quê mình ở đấy. Hè này sau khi chị Hai học xong năm thứ nhất, bố sẽ đưa hai con về thăm quê. Lâu quá rồi bố chưa về thăm quê được. Nhớ lắm con ạ!”

Đây là tấm bản đồ hành chính mà hiện em đang treo ở phòng học của mình. Bố nói: ‘‘Bây giờ và cả khi con lên học cấp hai, cấp ba, tấm bản đồ này sẽ giúp con nhiều, nhất là khi học môn Địa lí Việt Nam đấy con ạ! Hãy giữ gìn cẩn thận nghe con!”

Bài số bốn

Lớp học của em là một căn phòng quét vôi màu xanh dịu. Không biết ngẫu nhiên hay do một lí do nào đó ở gần bàn giáo viên có một tấm bản đồ Việt Nam. Chắc nó đã được treo ở đây lâu lắm rồi, bởi nhìn khung gỗ đã phai màu vécni song tấm bản đồ vẫn còn sáng sủa do được bao bọc bằng một tấm mica.

Cứ mỗi khi chuông reo báo hiệu giờ chơi, các bạn chạy ùa ra sân như ong vỡ tổ, còn em và một số nữa vài ba đứa thường xúm nhau lên tấm bản đồ. Mấy đứa bạn thường hay tìm địa danh của quê hương em. Trong lớp, chỉ có mình em là quê ở xa. Bố mẹ em vào công tác trong Nam đã lâu lắm rồi, nghe nói cũng đã gần hai mươi năm. Bản thân em cũng được sinh ra trên mảnh đất Nam Bộ này. Nghe bố mẹ nói quê mình ở Thanh Hóa, xa lắm. Em cũng chỉ có biết vậy. Mấy lần về thăm quê rồi nhưng em cũng chỉ nhớ mang máng thôi, không rõ lắm. Tụi bạn em đứa nào cũng hiếu kì, nên cứ rỗi là lên tấm bản đồ xem cho rõ các địa danh.

Tấm bản đồ có kích thước bằng mặt bàn của giáo viên. Trên bản đồ dường như có ít nhất là năm màu cơ bản, dùng để biểu đạt sự phân bố địa hình của các vùng trong cả nước. Màu xanh nhạt và đậm dần về phía đông là màu của biển cả đại dương. Màu xanh lá mạ là vùng đồng bằng Bắc Bộ, Nam Bộ và ven biển miền Trung.Màu gạch là màu đồi núi cao nguyên. Càng đậm bao nhiêu là sự biểu hiện địa hình càng cao bấy nhiêu so với mặt biển. Nhờ vào độ đậm nhạt của các màu sắc mà em có thể nhận biết được đặc điểm địa hình trong cả nước.

Ở ngoài khơi xa, tính từ cực Nam của Nam Bộ nhìn về hướng biển Đông là quần đảo Trường Sa nổi lên giữa màu xanh của biển cả, bằng những chấm nhỏ màu gạch nung. Ở đấy có các đơn vị bộ đội hải quân ngày đêm canh gác để giữ gìn mảnh đất của cha ông ngàn năm để lại.

Người ta gọi đất nước mình là bán đảo quả không sai. Từ Trà cổ tỉnh Quảng Ninh chúng ta men theo bờ biển cong cong dịu dàng, thon thả hình chữ “S” đến điểm cuối cùng của cực Nam Tổ quốc là mũi Cà Mau, biển vẫn dạt dào vỗ sóng theo chiều dài trên hai ngàn cây số, rồi biển tiếp tục rẽ ngoặt bao lấy địa phận tỉnh Kiên Giang, biển vỗ sóng bốn bề xung quanh đảo Phú Quốc. Trong màu xanh da trời bạt ngàn ấy có một vùng nổi lên màu xanh dương hình ông Gióng đang cưỡi ngựa bay về trời. Có lẽ nơi này là chỗ sâu nhất ở biển Đông.

Đúng là đất nước mình cong cong hình chữ s nhưng em cũng thấy nó giống như một con rồng khổng lồ đang bay vút lên không trung mà người ta gọi là thế “rồng thăng”. Nhìn từ Bắc tới Nam mỗi vùng đều được thể hiện một sắc màu riêng biệt. Thành phố Hà Nội – Thủ đô của cả nước được tô màu hồng phấn. Thành phố mang tên Bác màu gạch nung. Các tỉnh Nam Bộ, Bắc Bộ màu xanh lá mạ. Trện tấm bản đồ em cũng thấy được dòng chảy của các con sông. Tất cả dường như đều bắt nguồn từ dãy Trường Sơn hùng vĩ rồi uốnlượn như một dải lụa màu ngọc bích để ra biển Đông. Con sông Hồng chở nặng phù sa bồi đắp cho đồng bằng Bắc bộ ngày một thêm trù phú. Và ở kia, con sông Cửu Long xòe chín nhánh bồi đắp phù sa màu mỡ cho đồng bằng Nam Bộ –vựa lúa của Tổ quốc.

Bài số năm

Nhìn lên tấmbản đồ mà lòng em càng thấy yêu Tổ quốc mình hơn. Từ những đỉnh núi cao ngất của dãy Trường Sơn hùng vĩ cho đến những, dòng sông vỗ cánh hiền hòa, từ miền cao nguyên đất đỏ với những rừng cà phê bạt ngàn cho đến ồhững vùng cát trắng miền Trung… Tất cả đềugợi lên trong em một dáng hình, một thế đứng ngàn đời, thế đứng của một con rồng đang cất mình bay lên.

Hồi đầu năm học, không biết ai đã gửi tặng mẹ lấm bản đồ Việt Nam. Mẹ cho em trang trí phòng học của mình. Vị trí màem chọn trẹo tấm bản đồ lên đó ngay cạnh cửa sể kê bàn học. Những lúc học bài xong, em thường ngước nhìn lên bản đồ tìm cái địa danh mà bố bảo là nơi chôn nhau cắt rốn của bố. Tấm bản đồ được bố thuê thợ đóng khung và lồng vào trong một tấm mê ca nên dễ lau chùi bụi bặm mà không làm cho nó bị trầy xước. Kích thước tấm bản đồ cũng xấp xỉ bằng tấmlịch cỡ lớn. Chiều ngang độ năm mươi phân, chiều dài độ bảymươi phân. Tấm bản đồ không chỉ vẽ hình dáng của đất hướcViệt Nam mà còn liên quan đến Lào, Cam-pu-chia, Trung Quốc. Nhưng các nước đó chỉ là những đường phác họa đường biên giới. Đất nước Việt Nam được hiện lên rõ nhờ Vạch biên giới được in bằng màu mực đen đứt đoạn. Đúng là nó giông hệt chữ “S” in hoa, mềm mại và duyên dáng. Các màu sắc được dùng trên tấm bản đồ phù hợp với việc phân bố địa hình trên cả nước. Những vùng xanh đậm kéo dài mãi từ cao nguyên Đồng Văn chạy dọc theo biên giới Việt Lào cho đến tận cực Nam Trung Bộ, đó chính là dãy Trường Sơn hùng vĩ. Đồng bằng Bắc Bộ, ven biển miền Trung và đồng bằng Nam Bộ được tô bằng màu xanh nhàn nhạt và hình những cây lúa. Biển Đông vùng “biển bạc” của Tổ quốc thì được tô màu xanh da trời rồi đậm dần ra ngoài khơi nơi có đảo Hoàng Sa và Trường Sa. trung tâm khu vực phía Bắc nơi có đánh một vòng tròn to bằng nắp chai nước suối, giữa là ngôi sao năm cánh màuđỏ, đó chính là trái tim của Tổ quốc Thủ đô thân yêu của chúng ta. Nơi đó có quảng trường Ba Đình lịch sử, Bác Hồ kính yêu đọc bản Tuyên ngôn Độc lập khai sinh nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Và bây giờ là nơi Bác đang nằm yên nghỉ đó. Các th£nh phố lớn như Hải Phòng, Thanh Hóa, Vinh, Huế, Đà Nẩng và Thành phố Hồ Chí Minh được khoanh bằng những vòng tròn nhỏ hơn. Các thủ phủ của các tỉnh lị trong cả nước đều được ghi lên tâm bản đồ rõ mồn một. Chí cần lướt qua trên mặt bản đồ là cổ thổ nhận ra địa danh của những vùng cần tìm. Hôm ngồi cùng với bố xem bản đồ, bố hỏi: Con thử tìm trên tâm bản đồ này, quê hương của mình đâu? Em trả lời cho bố ngay Cái chỗ eo nhất trên tấm bản đồ đó bố! Chỗ mà cổ chữ “Đồng Hới” ấy mà! Bố nhìn em rồi nói: Ừ, quê mình đây. Hè này sau khi chị Hai học xong năm thứ nhất, bố sẽ đưa hai con về thăm quê.

Lâu quá rồi bố chưa về thăm quê được. Nhớ lắm con ạ! Đây là tấm bản đồ hành chính mà hiện em đang treo phònghọc của mình. Bố nói: Bây giờ và cả khi con lên học cấp hai, cấp ba, tấm bản đồ này sẽ giúp con nhiều. Khi học môn “Địa lí Việt Nam” đấy conạ! Hãy giữ gìn cẩn thận nghe con!