Khái niệm thềm lục địa trong công ước 1958 đưa ra không thực tiễn, bất hợp lý và không công bằng. Thềm lục địa được hiểu là đáy và long đất dưới đáy của các khu vực ngầm dưới biển, tiếp giáp với bờ biển nhưng nằm ngoài lãnh hải và ra đến độ sâu 200 mét nước hoặc vượt ra ngoài giới hạn đó ra đến độ sâu cho phép khai thác được tài nguyên thiên nhiên của các khu vực ngầm dưới đáy biển đó.
Khái niệm thềm lục địa trong công ước 1982 đưa ra định nghĩa công bằng hơn. Thêm lục địa của một quốc gia bao gồm: đáy biển và long đất dưới đáy biển bên ngoài lãnh hải của quốc gia ven biển trên toàn bộ phần kéo dài tự nhiên của lãnh thổ đất liền của quốc gia đó cho đến bờ ngoài của rìa lục địa hoặc đến cách đường cơ sở dùng để tính chiều rộng lãnh hải 200 hải lý, khi bờ ngoài của rìa lục địa của quốc gia này ở khoảng cách gần hơn.