Những bài văn tham khảo lớp 3

Với những đề văn thân thuộc như: kể về người hàng xóm, về trận thi đấu thể thao, về làng quê về gia đình hay người bạn… các em đã làm rất tốt. Những bài văn dưới đây là những bài hay các em nên dùng tham khảo trong môn tập làm văn của mình.

[toc]

Kể về 1 trận thi đấu bóng đá mà em được xem

Em còn nhớ mãi trận đấu bóng đá hấp dẫn giữa hai đội tuyển Việt Nam gặp Thái Lan giải U21 quốc tế ở Ninh Thuận .

Hôm đó em được bố mẹ dẫn đi xem bóng đá ở sân vận động Ninh Thuận . Trận đấu diễn ra vô cùng hấp dẫn và nhiều gay cấn .Vào những phút đầu tiên ,đội tuyển Thái Lan dẫn trước với tỉ số 1-0 .Sau đó không lâu ,đội chủ nhà tấn công quyết liệt ,áp đảo khung thành đối phương .Cuối cùng cầu thủ mang áo số 7 tên Văn Quyến đã sút liền hai trái vào lưới Thái Lan .Tiếng reo hò vang dội rất náo nhiệt .Việt Nam chiến thắng với tỉ số 2-1 .

Em rất thích xem bóng đá vì khi xem bóng đá giúp em thư giản và không còn thấy mệt mỏi trong những giờ học tập căng thẳng . Em còn tự hào bóng đá Việt Nam .

Kể những điều em biết về NÔNG THÔN

Nông thôn là nơi rất xa ở thành phố ,yên bình và thoáng mát .

Quê em cũng ở vùng ngoại ô thành phố .Mỗi kì nghỉ hè về thăm nhà ,em được thưởng thức một bầu không khí mát mẻ và trong lành .Hai bên đường là bờ đê thẳng tắp những thửa ruộng ,bãi cỏ xanh mượt mà,cánh đồng bát ngát mênh mông rất đẹp .Ở quê em còn có hàng tre ,có cây đa che mát mỗi trưa hè Các bác nông dân chăm chỉ
cày cấy ,cuốc đất trồng rau .Các bạn nhỏ khoảng bằng tuổi em ,đi học về còn phải chăn trâu giữ bò .Người dân ở nông thôn sống đạm bạc ,chất phát mà đầy tình yêu thương .Họ biết quan tâm nhau trong tình làng nghĩa xóm .
Em yêu mến cảnh vật và con người ở nông thôn ,đặc biệt là quê của em .

Kể về chuyện Người bán quạt may mắn

Trong những câu chuyện em được nghe ,được học ,em thích nhất là câu chuyện ” Người bán quạt may mắn ”
Ngày xưa ở Trung Quốc có ông Vương Hy Chi nổi tiếng viết chữ đẹp .Một hôm nọ , khi ông đang ngồi dưới gốc cây thì gặp bà cụ bán quạt cũng nghỉ mệt ở đó .Thấy ông ,bà lão phàn nàn ” sao hôm nay quạt của tôi bán ế quá ! Chắc chiều nay cả nhà tôi sẽ phải nhịn ăn mất .”

Nói xong bà lão mỏi mệt nên ngủ thiếp đi .Trong lúc bà lão ngủ , ông Vương Hy Chi bèn lấy bút mực ra viết chữ ,đề thơ lên chiếc quạt .Khi tỉnh dậy ,bà nhìn thấy gánh quạt của mình bị đề chữ lem nhem ,bà bắt đền ông . Ông chỉ mĩm cười không nói gì .Không lâu sau , bà con kéo đến chen nhau mà mua hết quạt của bà lão .Có người nhìn thấy nét chữ ,lời thơ của ông trên quạt ,còn hỏi bà lão mua thêm quạt đến giá ngàn vàng ,vì họ quý nét chữ và thơ của ông ấy .

Trên đường về nhà ,bà lão thầm nghĩ .có thần tiên nào đó nhìn thấy bà nghèo khó tội nghiệp ,nên đã giúp bà bán quạt hết và may như thế !

Viết về quê hương em

Hoà Bình là quê hương em. Đây là mảnh đất em đã sinh ra và lớn lên. Từ lúc rời quê lên Hà Nội học nhưng lúc nào em cũng nhớ về quê hương.Với nhưng dãy núi cao và những đải đồi xanh ngát,thửa ruộng bậc thang do thiên nhiên tự tạo,tô thêm vẻ đẹp của núi rừng Tây Bắc.Đó đây, những cụm nhà sàn khiêm nhường ẩn mình giữa rừng cây.Dốc Cun ngày xưa một thời hiểm hách, nay đã được san bằng và mở rộng cho những đoàn xe nối đuôi nhau lên Thủy Điên Hòa Bình, và đưa khách về tới khu du lịch sinh thái Kim Bôi. Mảnh đất cửa ngõ của miền Tây Bắc đang từng ngày thay da,đổi thịt.Nếu có dịp, xin mời các bạn một lần ghé qua quê hương tôi, chắc chắn sẽ làm các bạn hài lòng về con người và cảnh vặt nơi đây.

Ngày đầu tiên đi học

Năm nay đã học lớp ba nhưng em vẫn nhớ ngày đi học đầu tiên của mình.Hôm ấy là một ngày gió pha nắng nhẹ.Em dậy rất sớm và nghĩ thầm:”Bây giờ mình đã học lớp 1 rồi!Mình không được khóc nhè nữa”Em mặc bộ đòng phục và tết hai bím tóc thật đẹp.Một lúc sau,bố gọi:”Con gái ơi!Chúng ta đi học thôi!” Em khoác chiếc ba lô xinh xắn lên vai để bố đèo em tới trường.Cánh cổng mở rộng đón các học sinh.Trời rộng quá!Chúng em có thể vui chơi thỏa thích rồi!Các anh chị lớp lớn đứng thành vòng rộng để đón các em lớp một.Lớp em kia rồi!Em vào lớp và được cô dạy cho những chữ cái đầu tiên.Em mãi nhớ ngày khai giảng đầu tiên đến tận bây giờ.

Viết về người thân trong gia đình em

Trong gia đình, mẹ là người yêu quý em nhất. Mẹ em năm nay bốn mươi tuổi. Mẹ là giáo viên. Hàng ngày, mẹ đến trường để giảng những kiến thức cho học sinh . Mẹ có dáng người cân đối, mái tóc xoăn xoăn, đôi mắt đen láy. Tính mẹ hiền dịu nhưng đôi mắt rất nghiêm khắc. Có bài nào khó, em nhờ mẹ giảng hộ. Tối tối, mẹ kể chuyện đưa em vào giấc ngủ êm đềm. Khi em điều gì sai trái mẹ không mắng mà nhắc nhở để em không tái phạm nữa.Khi em bị ốm, mẹ lo lắng, đi đi lại lại , khi thì đắp khăn chườm tràn, khi lấy thuốc cho em uống. Chủ nhật, mẹ thường dẫn em đi chơi phố. Thật vui sướng biết bao khi em được mẹ yêu thương , chăm sóc. Em rất yêu mẹ. Em sẽ cố gắng dành thật nhiều bông hoa điểm mười để mẹ vui.

READ:  Tả lại con đường đến trường của em

Viết về một Người thân em yêu quí

Trong nhà, người mà em yêu quý nhất là mẹ .Mẹ em khoảng 30 tuổi.Mẹ là kế toán .Công việc của mẹ là tính toán sổ sách nơi mà mẹ em làm việc.Mẹ có dáng người cân đối với nụ cười tỏa sáng.Buổi sáng,mẹ âu yếm gọi em dậy.Tối mẹ lại kèm em học và khuyên em điều tốt.Khi em ốm ,mẹ không ăn,ngủ.Em sẽ học giỏi mẹ vui và gia đình hạnh phúc.

Viết về quê hương em

Hoà Bình là quê hương em. Đây là mảnh đất em đã sinh ra và lớn lên. Từ lúc rời quê lên Hà Nội học nhưng lúc nào em cũng nhớ về quê hương.Với nhưng dãy núi cao và những đải đồi xanh ngát,thửa ruộng bậc thang do thiên nhiên tự tạo,tô thêm vẻ đẹp của núi rừng Tây Bắc.Đó đây, những cụm nhà sàn khiêm nhường ẩn mình giữa rừng cây.Dốc Cun ngày xưa một thời hiểm hách, nay đã được san bằng và mở rộng cho những đoàn xe nối đuôi nhau lên Thủy Điên Hòa Bình, và đưa khách về tới khu du lịch sinh thái Kim Bôi. Mảnh đất cửa ngõ của miền Tây Bắc đang từng ngày thay da,đổi thịt.Nếu có dịp, xin mời các bạn một lần ghé qua quê hương tôi, chắc chắn sẽ làm các bạn hài lòng về con người và cảnh vặt nơi đây.

Viết về gia đình em

Gia đình em gồm có 5 người:ông,bố,mẹ,anh Hiếu và em.Ông em là giáo viên,nay đã về hưu.Hằng ngày ông em thường dạy em học.Ông em rất nghiêm khắc khi dạy em,nhưng ông yêu thương em giống như bố em vậy.Bố em là công nhân,bố là người vui tính.Mỗi ngày đi làm về bố lại giúp đỡ mẹ những việc trong gia đình.Mẹ em là nội chợ.Thường ngày mẹ nấu côm và chăm sóc chúng em.Mẹ em rất hiền và dịu dàng đối với em và anh Hiếu.Anh Hiếu là sinh viên trường đại học Thương Mại,anh là sinh viên đại học năm thứ tư.Anh em rất thương yêu và nhường nhịn em.Hàng ngày anh giúp đỡ bố mẹ.Em là con gái út trong gia đình.Em học lớp 3c trường tiểu học La Thành.Em chăm học nên bố mẹ hài lòng.Gia đình em sống rất hòa thuận hạnh phúc.Em rất yêu gia đình của mình.

Ngày đầu tiên đi học

Năm nay đã học lớp ba nhưng em vẫn nhớ ngày đi học đầu tiên của mình.Hôm ấy là một ngày gió pha nắng nhẹ.Em dậy rất sớm và nghĩ thầm:”Bây giờ mình đã học lớp 1 rồi!Mình không được khóc nhè nữa”Em mặc bộ đòng phục và tết hai bím tóc thật đẹp.Một lúc sau,bố gọi:”Con gái ơi!Chúng ta đi học thôi!” Em khoác chiếc ba lô xinh xắn lên vai để bố đèo em tới trường.Cánh cổng mở rộng đón các học sinh.Trời rộng quá!Chúng em có thể vui chơi thỏa thích rồi!Các anh chị lớp lớn đứng thành vòng rộng để đón các em lớp một.Lớp em kia rồi!Em vào lớp và được cô dạy cho những chữ cái đầu tiên.Em mãi nhớ ngày khai giảng đầu tiên đến tận bây giờ.

Viết về người thân trong gia đình em

Trong gia đình, mẹ là người yêu quý em nhất. Mẹ em năm nay bốn mươi tuổi. Mẹ là giáo viên. Hàng ngày, mẹ đến trường để giảng những kiến thức cho học sinh . Mẹ có dáng người cân đối, mái tóc xoăn xoăn, đôi mắt đen láy. Tính mẹ hiền dịu nhưng đôi mắt rất nghiêm khắc. Có bài nào khó, em nhờ mẹ giảng hộ. Tối tối, mẹ kể chuyện đưa em vào giấc ngủ êm đềm. Khi em điều gì sai trái mẹ không mắng mà nhắc nhở để em không tái phạm nữa.Khi em bị ốm, mẹ lo lắng, đi đi lại lại , khi thì đắp khăn chườm tràn, khi lấy thuốc cho em uống. Chủ nhật, mẹ thường dẫn em đi chơi phố. Thật vui sướng biết bao khi em được mẹ yêu thương , chăm sóc. Em rất yêu mẹ. Em sẽ cố gắng dành thật nhiều bông hoa điểm mười để mẹ vui.

Viết về hàng xóm nhà em

Ngay sát nhà em là nhà bác Hoà . Bác Hoà là hàng xóm thân thiết nhất của gia đình em.Năm nay, bác bốn mươi tuổi.Bác là giáo viên trường trung học cơ sở Cát Linh. Có lần đi xa về, bác cho em quyển truyện. Tuy món quà nhỏ nhưng đó là quyển truyện hay nhất mà em từng đọc.Bác có dáng người cân đối, da ngăm đen,khuôn mặt đôn hậu.Bác rất yêu quý trẻ em trong xóm.Thỉnh thoảng, bác kể chuyện cho chúng em nghe.Có lần, sang nhà bác chơi chẳng may em làm vỡ lọ hoa.Em xin lỗi bác nhưng bác không trách em mà căn dặn : “ Lần sau cháu phải cẩn thận hơn nhé ! . Bác quả là người nhân hậu. Em coi bác như người thân trong gia đình.

Nhớ lại buổi đầu đi học

Năm nay em đã lên lớp ba nhưng em vẫn nhớ buổi đầu đi học. Hôm ấy ngày 5 tháng 9 mẹ đưa em tới trường.bầu trời mùa thu mát mẻ trên cây, đàn chim hót líu lo. Đây là ngôi trường em hằng mong ước trường tiểu học La Thành. Ngôi trường có ba tầng. sân trường cờ hoa rực rỡ các bạn vẻ mặt hớn hở chào đón ngày khai trường.tiếng trống rộn rã bồi hồi làm sao tới cửa lớp, em rụt rè nấp sau lưng mẹ nhưng cô phương đã an ủi và đưa em về chỗ. Hôm đó cô làm quen với chúng em và dạy những nét cơ bản.em viết đẹp được cô khen .Về nhà em kể chuyện ở lớp cho bố mẹ nghe. Bố mẹ bảo con gái bố mẹ giỏi quá .Nhớ lại buổi đầu đi học em thấy vui làm sao.

Viết về một Người thân em yêu quí

Trong nhà, người mà em yêu quý nhất là mẹ .Mẹ em khoảng 30 tuổi.Mẹ là kế toán .Công việc của mẹ là tính toán sổ sách nơi mà mẹ em làm việc.Mẹ có dáng người cân đối với nụ cười tỏa sáng.Buổi sáng,mẹ âu yếm gọi em dậy.Tối mẹ lại kèm em học và khuyên em điều tốt.Khi em ốm ,mẹ không ăn,ngủ.Em sẽ học giỏi mẹ vui và gia đình hạnh phúc.

READ:  Viết một đoạn văn ngắn kể về nơi em ở

Viết về Người hàng xóm nhà em

Người hàng xóm mà em yêu quý nhất là bác Hiền . Năm nay , bác 37 tuổi , bác đã có gia đình và có một bé trai . Bác làm ở Tòa án Nhân Dân Thành Phố Hà Nội . Hằng ngày , bác đi làm từ 6 giờ đến 5 giờ chiều mới về . Nghe bác kể thì công việc của bác rất bận rộn , phải giải quyết nhiều việc phức tạp. Bác có dáng người cân đối ,tính tình nghiêm khắc nhưng rất quý trẻ . Em thường được bác gọi sang chơi và cho bánh kẹo . Những lúc rỗi , bố mẹ em cũng hay sang uống nước , chuyện trò vui vẻ với gia đình bác . Hai bên gia đình thân thiết với nhau như anh em một nhà.

Viết về quê hương của em

Em sinh ra ở một vùng quê ngèo có tên là Hà Nam.Như bao câu tục ngữ ca ngợi quê hương , quê em có rất nhiều cảnh đẹp. Hồi ở quê , có rất nhiều kỷ niệm gắn bó với em ,nhưng em vẫn nhớ nhất là cây đa già đầu làng .Trưa hè ,tụi nhỏ chúng em thường ra gốc cây đa chơi trò chơi , cùng nhau leo cây hái quả , các cụ già thường ra đấy ngồi hóng mát,…

Em rất yêu quê hương và yêu những kỷ niệm thân thương ở quê em . Em sẽ cố gắng học tập chăm chỉ , để sau này mang những kiến thức mình đã học , góp phần xây dựng vùng quê nghèo trở thành giàu đẹp hơn .

Kể về gia đình thân yêu của em

Trong nhà ai cũng yêu quý nhau, nhưng bố là người quan tâm đến em nhất. Bố em năm nay 40 tuổi , làm nghề thợ may. Bố rất nghiêm khắc nhưng lại vui tính. Bố quan tâm đến em từ cái ăn cái ngủ. Có lần , em đi nội soi dạ dày bố đã đưa em đến bệnh viện.Lúc em nội soi xong bố đã bế em vào phòng. Buổi tối lúc đi ngủ bố đã kể cho em nghe những bạn nghèo tự mình vượt qua khó khăn .Thỉnh thoảng đi công tác xa về, bố thường mua cho em những thứ đố chơi em thích. Ngày nghỉ, bố còn đèo cả nhà đi chơi dạo phố. Sinh nhật em, bố tặng em một chiếc xe đạp. Em thầm hứa sẽ học giỏi để không phụ lòng mong mỏi của bố em.

Kể về gia đình em

Tổ ấm của tớ gồm bốn người đó là;bố,mẹ,tớ và em gái tớ.Bố tớ bốn mươi hai tuổi,bố là lái xe ở công ti Hốt Nam. Mẹ tớ ba mươi lăm tuổi,là nội trợ thường có thời để chăm sóc cho gia đình nhất là tớ và em gái .Tớ là học sinh lớp 3B Trường tiểu học La Thành .Còn em gái tớ tên là Xinh ,học lớp Mẫu giáo.Vào thứ bảy vào chủ nhật gia đình tớ lại tổ chức đi chơi .Lúc ấy,tớ cảm thấy trong người thật hạnh phúc .Tớ rất yêu tổ ấm của tớ ,hơn cả trái tim của mình.

Viết thư cho người thân

Trong nhà , người em yêu quý nhất là bà nội . Bà em đã già nhưng vẫn khỏe mạnh. Bà có khuôn mặt phúc hậu và nước da trắng hồng pha chút đồi mồi . Sáng nào bà cũng dạy sớm cho em ăn sáng và đưa em đi học . Có đồ ăn ngon bà luôn để phần cho em . Tối đến , sau khi ăn cơm xong , bà còn kèm em học bài . Trước khi đi ngủ , bà còn kể chuyện cho em nghe . Bà nội luôn chăm sóc cho em từng li từng tí , bà muốn dành hết tình thương cho em.Tuổi thơ thật êm đềm lớn lên bên tình thương yêu vô bờ của bà . Em yêu bà lắm em sẽ cố gắng học giỏi chăm ngoan để bà vui vẻ , sống lâu trăm tuổi.

Kể về người hàng xóm mà em yêu quý nhất

Cô Hoàng Anh ở cạnh nhà là một người hàng xóm mà em yêu mến nhất . Năm nay cô gần ba mươi tuổi . Cô là giáo viên trường Tiểu học La Thành . Vì nổi tiếng dạy giỏi hết lòng yêu học sinh nên cô được các bậc phụ huynh tin tưởng yêu quý Gia đình em coi cô như người trong nhà . Nhưng lần cô sang chơi em và bé Tâm em gái em rất thích được nghe cô kể chuyện cổ tích và được nhìn hai bàn tay khéo léo của cô làm ra bao nhiêu thứ đồ chơi xinh xắn . Em rất tự hào vì mình có một người hàng xóm tuyệt vời như vậy.

Kể về ngày đầu tiên đi học

Hằng năm, cứ độ thu sang thì cũng là lúc học sinh chúng em bước vào năm học. Em vẫn nhớ mãi hững kỉ niệm của buổi đầu tiên đi học cách đây 3 năm rồi. Buổi mai hôm ấy có những tia nắng dàng dịu. Mẹ đã là người đưa em tới trường . Trường em trong ngày khai giảng được trang trí rất đẹp. Em cảm thấy rất vui vẻ và e sợ. Em cảm thấy đó là ngày vui nhất.

Kể về gia đình em

Tổ ấm của tớ gồm bốn người đó là; bố, mẹ, tớ và em gái tớ. Bố tớ bốn mươi hai tuổi,bố là lái xe ở công ti Hốt Nam.Mẹ tớ ba mươi lăm tuổi, là nội trợ thường có thời để chăm sóc cho gia đình nhất là tớ và em gái .Tớ là học sinh lớp 3B Trường tiểu học La Thành .Còn em gái tớ tên là Xinh ,học lớp Mẫu giáo.Vào thứ bảy vào chủ nhật gia đình tớ lại tổ chức đi chơi .Lúc ấy,tớ cảm thấy trong người thật hạnh phúc.Tớ rất yêu tổ ấm của tớ, hơn cả trái tim của mình.