Bài văn hay Tả bữa tiệc sinh nhật

“Cho cậu” em quay người lại, thấy thằng Can (xấu xí) chìa một tấm thiệp ra trước mặt mình. Em giật lấy rồi bóc ra xem. A, thì ra là tấm thiệp sinh nhật đây mà. Can tổ chức sinh nhật lần thứ mười một và mời em đến dự. Em vui vẻ nhận lời.

bữa tiệc sinh nhật

Ngày hôm ấy, sau khi xin phép mẹ đàng hoàng, em vội lục tìm một bộ đồ thật đẹp rồi cưỡi xe đạp ra quầy tạp hoá lấy tiền mẹ cho mua cho Can một món quà thật hợp ý bạn. Là bạn thân của Can, em biết nó rất thích đọc Đôrêmon nên chọn một quyển, gói cẩn thận rồi lên xe đến nhà nó. Ở đó mọi người đã đông đủ cả, chúng em cùng đưa quà tặng cho bạn rồi quay vào nhà chọn một chỗ thật thích hợp để sẵn sàng cho việc phá cỗ. Một lát sau, phòng khách bỗng che rèm, tắt điện tối om rồi từ dưới bếp, mẹ bạn bưng lên một cái bánh gatô thật ngon lành. Can nhắm mắt, cầu khẩn rồi thổi tắt ngọn nến, lúc bây giờ, đèn đóm mới được bật lên. Anh của Can chia đều thức ăn cho mọi người rồi cáo lui để bọn em tha hồ, thoải mái đùa vui. Chỉ đợi có thế, bạn lấy tay dính bánh kem rồi bôi lên mặt bọn em. Cả đám tức giận, bôi lại. Thế là cảnh hỗn độn bắt đầu.Trong lúc đó, em tối tăm mặt mày, những bàn tay tứ phía cứ chĩa thẳng vào mặt khiến em chẳng biết làm gì ngoài chuyện nhúng tay vào chén bánh bôi bừa lên mặt đứa nào đấy. Sự hỗn độn sẽ không bao giờ kết thúc nếu như những chén bánh không hết. Bôi một lúc thì đứa nào, đứa nấy cũng hết nhẵn, không còn một chút bánh nào cả. Bỗng có tiếng cười rồi cả đám cùng cười theo. Đứa này chỉ mặt đứa kia cười, đứa kia chỉ mặt đứa này cười. Tiếng cười như vỡ chợ. Cười mãi cũng hết hơi, thế là chúng em không hé răng nữa mà ra sau nhà rửa mặt rồi lại chỗ cũ chờ cỗ tiếp theo. Một lát sau, mẹ Can bưng lên cho mỗi đứa một tô bún khô. Các bạn mãi miết ăn. Riêng em vì dõi mắt lên ti vi nên khi các bạn đã ăn gần hết thì em mới vội vàng cầm đũa. Em xong chúng em bày trò chơi, các bạn đề nghị chơi trò trốn tìm. Thế là cả bọn xúm lại “bao tiếng xùm” để xem thử ai làm. Thật không may mắn, người làm lại là em. Nhà bạn Can nhiều ngóc ngách nên em phải làm mãi cho tới xế chiều, khi mà cuộc chơi kết thúc. Chúng em xúm lại chúc Can rồi xin phép từng người trong nhà bạn đi về. Em thấy mặt thằng nào thằng nấy ủ rũ cả, chắc là chúng cũng như em, tiếc nuối khi cuộc chơi kết thúc.

READ:  Bài văn kể về người thầy

Ngày hôm ấy vui quá, em mong sinh nhật Can sẽ đến thật nhanh để chúng em có những giờ phút vui vẻ, chơi đùa thân thiết và quên hết những giận hờn và tình bạn sẽ ngày càng bền vững.