Trong thời kỳ phong kiến châu Âu, thành thị trung đại đã xuất hiện và phát triển đáng kể. Các thành thị này được xây dựng xung quanh các lâu đài, tu viện và các trung tâm thương mại, và họ thường được bao quanh bởi bức tường thành để bảo vệ khỏi các cuộc tấn công.
Các thành thị này có tính chất đa dạng và phức tạp, và được chia thành nhiều lớp xã hội khác nhau. Tầng lớp quý tộc và tầng lớp thương gia thường chiếm đa số trong số này, trong khi tầng lớp nông dân và lao động thường phải sống trong điều kiện khó khăn.
Các thành thị trung đại có những đặc trưng riêng như sự phát triển của thương mại và công nghiệp, sự tập trung dân cư, sự thay đổi về cách sống và suy nghĩ, sự tăng trưởng của các nghề nghiệp như thợ rèn, thợ may, thợ mộc, thợ thủy tinh, v.v. Ngoài ra, các thành thị này còn có các công trình kiến trúc phong phú như nhà thờ, nhà hát, tòa nhà công cộng, v.v.
Trong thời kỳ này, các thành thị trung đại đã chịu ảnh hưởng của nhiều văn hóa khác nhau, từ đó tạo ra sự đa dạng về nghệ thuật, văn hóa và triết lý. Nó đã trở thành một phần quan trọng của lịch sử châu Âu và ảnh hưởng đến sự phát triển của nền văn minh phương Tây